Live - Thằng Đức (Phần Iv

*

Bạn đang xem: Live

nhì người bầy bà thêm con vịt thành dòng chợ nhưng ba thằng đực rựa cộng lại hóa ra trạm truyền thanh. Thằng Đức kiêm chức xướng ngôn viên ưng thuận của đài. Tôi và Đạo lãnh trách nhiệm phát lại phần lớn tin nó đã phát mang lại mấy đứa chưa kịp nghe.Công bằng mà nói: Thằng Đức là đứa có tài năng (chỉ tội là tài lanh). Với khả năng phân tích, reviews và comment thiên phú, chỉ với sau quá trình “nghe đề cập lại” cùng “lén quan sát xung quanh”, nó rất có thể rỉ rả tin báo mỗi ngày. Và lại là phần đông tin “bổ ích” cho người tiếp nhận. Lớp sắp đến thi, nó ra mắt một loạt đề thi của khóa trước kèm theo phiên bản phân tích về tỉ trọng đậu rớt của mỗi môn để cả buôn bản biết mà đối phó. Giờ thi, tranh thủ giám thị vẫn đánh số báo danh, nó cung cấp thông tin về tình hình “thời tiết” của lão giám thị cho bầy tôi biết con đường neo “phao” xuất xắc cứ tự lực căng buồm. Thủng thẳng rỗi, nó rà list lớp xem ngay sát tới sinh nhật đứa nào nhằm tính chuyện gom tiền “làm đám” mang lại đứa đó. Ở cùng phòng, biết thằng Đạo thích nhỏ Thúy, nó ngay tức khắc phát biểu đạt dùm để hai đứa dễ “bắt sóng”. Bé Ngân, thằng xung khắc “love” nhau, nó gan dạ đưa tin nhằm đám đàn ông trong lớp biết mà tìm đường rút lui…Con trai hai mươi mấy tuổi đầu cơ mà vẫn chưa xuất hiện người yêu thương thì thật là phiền toái. Nói theo phong cách khoa học thì vai trung phong sinh lý thằng đó bao gồm phần không được bình thường. Vì không tồn tại đứa phụ nữ nào đến nó xem xét nên nó dòm ngó lung tung chuyện thiên hạ, đặc biệt là với đàn nữ nhi. Tám tháng ba, nhị mươi tháng mười hoặc sinh nhật các chị em thì khỏi buộc phải bàn cãi. Còn đông đảo ngày thường nó vẫn cứ có mặt trên từng cây số để giúp các nàng từ bài toán lớn đến việc nhỏ. Không đóng dùm cây đinh, sửa dùm mẫu phòng thì nó giúp các thiếu nữ phát hiện ra mấy dòng mụn new mọc, hỗ trợ tư vấn dùm phong cách tóc, trọng tâm sự hoặc làm cho trò cho các thiếu nữ giải khuây. Cánh con trai trong lớp thấy vậy bèn phụ họa theo nó sẽ được tiếng ga-lăng, vì phụ nữ đứa nào chẳng ý muốn trở thành “cái rốn của vũ trụ”?!Tôi không hẳn là thằng các chuyện, thư thả vạch áo cho những người xem lưng… các bạn mình. Tại vì tôi cần kê khai lý định kỳ dài mẫu của nó ra trên đây vì bây giờ là một ngày đẹp mắt trời, một ngày trọng đại. Việc điểm qua tí chút “giá trị sử dụng” của nó trong hôm nay thì gồm gì là không nên chứ? Nói gì thì nói, bây chừ tôi buộc phải đi kêu gọi lòng hảo trọng tâm của mấy đứa vào lớp để tổ chức sinh nhật cho nó. Ở chung phòng mà không làm được việc này thì tôi còn phương diện mũi nào quan sát nó nữa?
Một hội nghị khẩn lại được triệu tập giữa giờ, chỉ không giống một điều: công ty tọa lần này là tôi, chứ không hẳn thằng Đức.- lúc này thứ sáu - 25/10 cũng là sinh nhật thằng Đức - Tôi dõng dạc mở đầu. Buổi tối nay, đứa nào từ tốn thì tám giờ ra vị trí cũ ko kể bờ sông, cạnh cầu ông Hóa nghịch với nó. Có sáng kiến gì giỏi thì la lên nhằm Vạn biết đường lên kế hoạch.- Sinh nhật đứa như thế nào thằng Đức cũng tổ chức, giờ đồng hồ mình sao cho nó cảm cồn đi! - Diễm lên tiếng.Cả đám nháu nhàu bàn tán:- Ừ, sao cho nó bất ngờ, nó khóc luôn đi!- Thằng Đức nhưng khóc chắc hẳn trời sập!- Tui làm cho nó khóc cho ông coi nha! Ông liệu nhưng kiếm cây kháng trời…- Tụi bây tất cả mà nằm mơ. Mồm nó cứ khoe ba mươi hai mẫu răng thì làm thế nào khóc được?- Ủa, nhưng mà sao nãy giờ không thấy thằng Đức?- Thấy tụi bản thân tụm một lô ở đây, nó phải ghi nhận điều đi ra bên ngoài chứ. Sinh nhật nó dễ thường nó trơ chiếc mặt ra ngồi dự?- chưa chắc chắn chừng! Thằng kia cái gì rồi cũng biết, chỉ tội mỗi loại mắc kích cỡ là nó lưỡng lự thôi hà!- Trời ơi, bớt tám dùm tui mẫu đi! Nói thằng Đức “chuyện nhiều” chứ tụi bây còn những chuyện rộng nó nữa. Trở về vụ việc chính đi, sắp hết giờ đồng hồ rồi…- OK. Mỗi đứa hùn mười nghìn như cũ. Được bao nhiêu tối nay mình chơi bấy nhiêu. Chủ yếu là vui!- Đạo, mày lo gom chi phí đi! Chút về phòng con Diễm tính tiếp. Tự giờ đến tối, thằng Đức bao gồm qua phòng đứa làm sao thì tụi bây giữ nó lại. Đúng 8 giờ, lôi đầu nó ra bên bờ sông nha. Giải tán!7 giờ 30, quà, bánh, nước ngọt, đồ nhậu… phần đa đã sẵn sàng. Tôi từ hào vì cuối cùng mình đã làm cho được một việc có ích. Chỉ từ chờ mặt khỉ thằng Đức thò ra, mấy loại mồm chụm lại hát điệp khúc “Happy birthday to you” nữa là xong. Đúng 8 giờ, các “cử tri” buổi sáng sớm được mời “bỏ phiếu” vẫn tề tựu đông đủ, lại sở hữu thêm cả phần nhiều “cử tri” bắt đầu duy chỉ mỗi thằng Đức là không thấy. Bây giờ tôi bắt đầu chợt hãy nhờ rằng nó đi từ sáng sủa đầu tiết và không thấy trở vào. Sinh viên quắp tiết là chuyện cơm bữa, chẳng ai thân yêu làm gì. Cứ nghĩ nó la cà đâu đó rồi về, chứ đâu biết nó “vô trách nhiệm” với đàn tôi cho vậy. đời nào mọi tin tức nó đầy đủ biết mà cái tin sờ sờ trước mắt núm này này lại mù tịt? Cả bầy nhanh chóng tản ra đi tìm. Phần thưởng đến đứa nào lôi được thằng Đức ra là được tiến công nó một trận cho bố mẹ nó chú ý không ra vì chưng cái tội quên trách nhiệm với bằng hữu và với bản thân nó.9 giờ. Đồ ăn, bánh trái ở la liệt mà thằng Đức vẫn chưa chịu đựng xuất hiện. Mấy mẫu xe trang bị chạy đi rồi chạy về không có tác dụng tôi thất vọng. Bây giờ tôi tin là thằng Đức đã hết tích. Nó chẳng có bạn quen hay anh bạn thân như thế nào trong thành phố thì làm sao rời khỏi quận 2? Tôi chỉ còn biết kêu trời: Đức ơi mày làm việc đâu?10 giờ. Kết thúc một cảnh tượng hãi hùng xưa nay trước đó chưa từng thấy: tư mươi mấy con người mong chờ một người. Chúng tôi lặng đúng ra về sau khoản thời gian đã giải quyết hoàn thành bao tử. Cầm là hết, từng nào tình cảm bầy tôi giành riêng cho nó giờ đồng hồ trôi tuốt xuống sông sử dụng Gòn. Tôi ngước nhìn bầu trời, nhờ bao gồm gió bao gồm trăng làm chứng, con đã mất lòng với nó chỉ tội nó không có phước nhằm hưởng. Tôi ra về, có theo bao trung ương trạng ngổn ngang cùng với sự tiếc rẻ của bé Diễm: “Chắc không còn dịp nào để xem thấy thằng Đức cảm động!”…Tối chủ nhật, thằng Đức gõ cửa ngõ phòng, mặt nó khác hẳn mọi khi. Tuy vậy đã hạ quyết trung tâm khi gặp mặt mặt sẽ mang lại nó một trận cơ mà nhìn bộ dạng nó từ bây giờ tôi lại thôi. Không hề nụ cười cợt nửa chơi nửa thật, tôi biết là nó tất cả chuyện. Tôi kéo nó ra kè sông để dễ dàng nói chuyện.- Mấy lúc này mày đi đâu? - Tôi lên tiếng phá vỡ sự yên ổn lặng.- Tao về quê!- khi không lại về quê?- … giỗ má tao!- Giỗ hôm nào mà lại về ngay lắp thêm sáu?- trang bị sáu 25/10…- cũng chính là ngày… - Tôi không đủ can đảm nói tiếp.- ngươi thấy gồm trùng hợp không Vạn? Giỗ má tao, sinh nhật tao! Ừ, tao cũng chẳng biết tại sao lại bao gồm sự trùng thích hợp khốn nạn như vậy. Má tao mất lúc vừa sinh tao ra. Cha tao - ổng lần chần nên mỉm cười hay buộc phải khóc khi giỏi tin mình được làm cha cùng thời gian với tin vk mất. 22 năm rồi… tao vẫn sợ ánh mắt của ổng… Tao sợ hãi lắm… Ánh mắt nửa căm tức, nửa thương yêu… lý do tao lại có mặt ở trên đời? Tao…Thằng Đức không nói được nữa. Cổ họng nó nghẹn đắng lại. Nó khóc. Tôi lần khần dùng lời gì an ủi nên cứ lặng ngắt ngồi nhìn. Một thằng bọn ông ngồi chú ý một thằng bọn ông khóc nói ra cũng thiệt vô nghĩa. Giá bán như đám nhỏ gái xuất hiện giờ này thì giỏi biết mấy. Sẽ không có gì đứa nào thắc mắc chuyện thằng Đức khóc ra sao, với tôi cũng giảm mặc cảm như mình tất cả tội. Tích tắc được mong chờ nhất hóa ra cũng chẳng phấn kích gì. Vậy mà lại tụi con gái cứ tiếc nuối rẻ…- Mày mỉm cười tao hả Vạn? - Thằng Đức lên tiếng.- Không, đột nhiên tao thấy tức cười. Hình như… tao bị lây loại vô duyên của mày!- Chuyện gì nữa đây? - Nó đổi giọng.- không có gì! - Tao nghĩ bé Diễm mà thấy được mày lúc này chắc nó không quăng quật công ngồi tưởng tượng ra để vẽ đâu! mà lại thôi, bỏ qua mất hết đi! ngươi về mở quà sinh nhật thì biết.Thằng Đức đứng dậy, cùng với tay ném hòn đá sát bên xuống nước. Hòn đá chui tọt xuống đáy sông mà không thèm dội ngược lại. Nó mỉm cười - mày cứ coi như chưa từng nghe tao nói gì nha Vạn. Mỗi năm tao chỉ khùng tất cả một lần. Mai tao lại là tao, là thằng Đức “nhiều chuyện” của tụi bây…Sáng sản phẩm công nghệ hai, thằng Đức cho trường với bản mặt thường nhật cùng với loại tin “sốc hàng”: nhỏ Diễm “love” nó! dẫn chứng được trưng ra cụ thể là tranh ảnh với tía bông hồng đang héo. Bức tranh nhỏ Diễm vẽ nó vẫn khóc vì vui tươi giờ được diễn giải thành “nàng Diễm đã nhớ mến thằng Đức”, còn tía bông hồng với hiệ tượng “We love you” lại biến chuyển “Diễm love Đức”. Cả lớp được một trận cười cợt nghiêng ngả. Tội cho nhỏ Diễm, cứ đỏ phương diện vì đo đắn phải biện hộ làm thế nào với sáng tạo độc đáo của mình. Nó tức buổi tối rượt thằng Đức mà lại đánh. Thằng Đức vừa chạy, vừa nhe răng ra mỉm cười thách thức. Cứ nhìn thằng Đức cơ hội này, đố ai tin được đêm qua nó sẽ khóc. Tôi còn hoài nghi được nữa là…
yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)Cõi Thiên bầu xin đại diện tất cả các bạn độc trả cám ơn tác giả đã giữ hộ truyện.Phần IV: HÙNG BÁ MỘT PHƯƠNGChương 1: ... Tứ bề lâu địch

Xem thêm: Độ Lớn Của Lực Lo-Ren-Xơ Không Phụ Thuộc Vào :, Độ Lớn Của Lực Lo

*
*
*
*
*
*
*

*
& gửi kèm CC 1 phiên bản tới
*

Cần Thơ…
Sắp mang lại ngày sinh… Kiều Nga nên ở nhà…Công bài toán ở Huyện..Nàng chia nhỏ ra ,phần to giao phó quá trình cho Phó chủ tịch Dư…Người nầy bên trên trán ai cũng thấy gồm khắc chử ‘Đức’…Hắn có thể nói rằng là trung thành với chủ cẩn cẩn…Hơn nửa gồm chút tài năng…Tuy là tất cả hơi tham lam…Nhưng đấy là vấn đề chung…Chỉ bắt buộc hắn biết cách thao tác làm việc và không thực sự đáng là được…Có câu nước trong thì không có cá…Trên đời nầy không người nào hoàn hảo…“Cần phải quốc bộ nhiều một chút”…Bác Sỉ dặn dò như vậy…Ai nói gì thì Nancy,Kiều Nga,Kiều Chinh rất có thể để không tính tai nhưng khi chưng Sỉ nói…Ba mẹ coi như là thánh chỉ … tương quan đến người con đầu lòng mà…Làm sao rất có thể xem nhẹ được chứ…Vì vậy…Ngày ba lần..Sáng,trưa ,chiều ba mẹ thả cỗ vòng vòng phổ biến quanh biệt thự…Khi thì có nhỏ bé Thu trung ương và Thu Hà…Khi thì Ngọc Như…hoặc tối thiểu một người khác…Vừa đi vừa truyện trò …nói đủ hồ hết thứ chuyện nhưng toàn bộ là ‘nói xấu’ Đức ca…Lâu ngày thỉnh thoảng ko có bé Thu Sương thì đề tài chuyển hẳn sang chuyện phòng the…Lúc nầy thì Đức ca bị các cô gái ‘bóng gió’ hung hăng lên án…nhưng mặt thì đỏ …hai má long lanh…Thục Linh,Ngọc Như rất để mắt học hỏi…mai nầy ‘hầu hạ’ hắn đến chu đáo… Trưa hôm nay…Trời nắng nóng nông …Khí hậu lạnh ngắt …Ba bà bầu đang cùng bé xíu Thu Sương và Thu Hà ngâm mình trong hồ nước bơi…Đúng cơ hội nầy Mỷ chi gọi …tường thuật sự nạm ‘cây trụ điện’… bên cạnh đó gởi một vài hình ảnh về…Có cả clip video khoảng tầm 10 giây đồng hồ…Chuyên nầy tương quan tới CA…Chính quyền sở tại…Tức là ‘Bạch đạo’ …Thuộc về ‘Đông cung’…Mỷ bỏ ra không xen vào…Nancy trước là sửng sốt…sau là mĩm cười…chưa gì đang ‘gây chuyện’ rồi…Nàng nhìn album cây trụ năng lượng điện rổng ruột…mặt nghiêm lại…Tuy biết ‘ông xả’ sẽ giở trò ‘giả nai nuốt cọp’ cơ mà khi thấy bạn ta còng ông xả mình…Ai cũng bừng lửa giận…huống gì ‘Chị cả’…Cùng thời gian Xuân Mai với Mai Thảo cũng nhận ra ‘ tài liệu’…Một mẻ lưới nhàn hạ chụp xuống…Cao Lãnh -“Xếp à…Tui chỉ đụng sơ ý quẹt vơi thôi…cái trụ năng lượng điện bị gảy lìa…Xếp thấy rồi đó…Cây cột điện nầy rỏ ràng có vấn đề..:” tín đồ tài xế Toyota xe phân bua…-“Vấn đề gì?
Mầy câm ngay…bố chưa hỏi mầy…Cái tội tiêu diệt tài sản của nhân dân…” Cảnh quát…mắt bừng lửa giận khiến tài xế kia tởm hãi…Cái gì là gia sản của dân chúng chứ…là tai nạn thôi mà…Xãy ra chuyện gì thì có bảo hiểm đền…Sao lại giận dử vậy? tuy vậy lăn lộn vào xả hội…Dân không đần độn gì đấu với CA….Nếu không chết thì cũng trở nên thương..anh ta lặng lặng…móc bóp…Kế đó là nhỏ giọng rù rì…Không biết gả nói gì mà khuôn mặt xếp Cảnh sẽ dịu đi không ít…Cuối cùng là gả lên xe..nổ máy…chạy đi…Còn xếp Cảnh thì chuyển tay nhét vào trong túi quần… bạn dạng tánh tham lam… trời sinh Cảnh là vậy…ít hay nhiều..có thời gian là không bô…-“Đồng chí CA…anh còng tui…còn người kia anh thả…Vậy là sao?” Đức cắc cớ hỏi…-“Bố mầy thao tác cần phải phân tích và lý giải với mầy à? Thằng nầy láo nhể…Mẹ mầy…Về tới huyện…Bố sẻ tiếp đãi mầy…Hắc hắc…”Cảnh bỉu môi khinh hay …Nếu không vì đảm bảo ‘hiện trường’..Hắn sẻ đem thằng nhãi nầy về trụ Sở CA huyện nhưng mà đập một trận đến nó biết đá vàng…Nhiệm vụ chánh của hắn là bảo đảm hiện trường….báo cáo để công ty xây dựng Hồng Ngọc gởi bạn đến xử lý… Hắn lấy cầm tay ra bấm.-“A lô…Có chuyện gì…” vị trí kia đường dây…Một tiếng nói trong trẻo vang lên…-“Chị Ngọc… Là như vầy …Đã xẩy ra chuyện..mau cho những người tới thu dọn…..” Cảnh ngắn gọn tóm tắt…nói địa điểm…-Được rồi..quan trọng là quán triệt ai quay phim chụp hình…Nhớ kỷ… -“Chuyện nầy chị lặng chí đi..Lúc nào cũng rất được xử lý thỏa xứng đáng mà..ha ha..” Cảnh cười cợt xiểm nịnh…cúp máy..nhìn ‘thằng nhóc’ với ánh nhìn âm lảnh……Ngọc quắp máy…Sau đó gọi điện ra ngoài…Nàng ngồi bên trên giường..chỉ mang mổi chiếc quần xì líp color hồng…bụng nhỏ..eo thon…hai vú săn cứng… bàn tay của trưởng ban Đồng đang nhào nắn…Người lảo trần truồng..đang nằm ngửa…một tay lảo vừa bóp vú Ngọc..tay kia lảo nhào nắn nhỏ cặc mình…hy vọng nó ‘lên’ …Nhưng trong khi không một cách khách quan lắm…-“Chuyện gì vậy?quan trọng lắm sao?” Thấy Ngọc liên tiếp gọi điện..Trưởng ban Đồng gồm chút bất mản…-“Xảy ra sự cố..cột diện bị gãy…con gọi bạn thu xếp…hi hi… chấm dứt rồi…”…Để di động sang một bên..tay bạn nữ cầm cặc lảo mân mê…vén tóc..cúi đầu sử dụng lưởi trêu đùa...Giúp lảo khởi đụng hùng phong… Đồng nhắm mắt hưởng trọn thụ..sướng thì tất cả sướng tuy nhiên cặc lảo vẩn mềm…Rỏ ràng ‘lực bất tòng tâm’…Tuy vậy lòng vẩn tham…với lòng tin còn nước còn tát…lảo cứ để con gái nuôi bú bé cặc xìu của mình..tay thì bóp vú nàng…Năm 2010…Phạm Hồng Ngọc …Mỷ nử của đài truyền họa Đồng Tháp được bầu làm Hoa hậu…đại diện Đồng Tháp đi thi hoa hậu Việt Nam…Cuối thuộc tuy không lọt vào trong top 3 mà lại cũng xếp thứ hạng trong vị trí cao nhất 10..thêm cái thương hiệu ‘Hoa hậu duyên dáng’ …Từ đó cuộc sống nàng lên như diều gặp gỡ gió…Đến hiện nay …Mới 28 tuổi thôi đã là quản trị của một doanh nghiệp xây dựng đồ sộ nhất Tỉnh…Ở Đồng Tháp nói chung..Cao Lảnh nói riêng…Nói đến doanh nghiệp Xây Dựng Hồng Ngọc…Ai lại không chuyển cả nhị ngón tay mẫu lên nhằm tỏ lòng hâm mộ…Ậy …Sự vinh quang,hào nhoáng bên phía ngoài …. Nhiều lúc thấy vậy mà không phải vậy… Chuyện gì cũng đều có cái mặt trái của nó và chỉ có bạn trong cuộc bắt đầu biết…Phạm Hồng Ngọc chinh là như vậy…Nàng chỉ là tấm binh phong …Trưởng Ban Đồng mới là người đứng phía sau…Ngoài xả hội hai tín đồ họ là cha và con gái nuôi…nhưng đóng cửa trên giường do đó tinh nhân…Lảo không thể nhỏ..Đã xấp xỉ 60…Không đụ được nhiều…nhưng vẩn còn đắm đuối muốn… vô cùng thích bú cùng được bú…Dỉ nhiên là ưa thích lồn tơ…Hồng Ngọc vày vậy mà ngả vào vòng đeo tay lảo…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *